^Back To Top
Tâm lý, Kỹ năng mềm, Kỹ năng tìm việc...
Rasul Gamzatov là một nhà thơ nổi tiếng củaDaghestan. Ông đã được trao tặng các danh hiệu "Nhà thơ nhân dân Daghestan", "Anh hùng lao động Liên Xô", "Nhà thơ lớn của thế kỷ XX" và giải thưởng "Hoa sen" của Hội nhà văn Á-Phi; nhiều năm liền và đảm nhận cương vị lãnh đạo Hội nhà văn Daghestan hơn nửa thế kỷ. Những vần thơ về tình bạn, tình yêu, tình nhân ái của Gamzatov làm xúc động lòng người trên toàn thế giới trong đó có Việt Nam. Bài thơ “Весна” - Mùa Xuân là một trong những bài thơ nổi tiếng trong sự nghiệp sáng tác của ông, ở Việt Nam ít người biết đến.
Nhân dịp Năm mới 2016, xin trân trọng giới thiệu nguyên bản bài thơ bằng tiếng Nga và phần dịch nghĩa của tác giả Nguyễn Văn Tịnh.
BЕСНА
И плачут исхудавшие ягнята,
Соскучившись по сочным травам гор,
И песня чабана в часы заката
Еще звучит в долине до сих пор.
Черны на ветках гнезда у дорог,
В них птицы словно узники в темнице,
Что в заключенье отбыли свой срок,
Но продолжают в камере томиться.
И все наряды девичьи с цветами
Еще в шкафах хранятся под замками.
И солнце лик свой открывает редко,
Và mặttrờihiếmkhimọc.
Как дагестанка в траурные дни
И как моя стыдливая соседка На свадьбе среди будущей родни.
Уж оскудели зимние запасы
- Ведь на весну рассчитывали мы!
Весна, ты нам нужнее с каждым часом,
Иди разбей бесплодный лед зимы!
Что сделать нам, чтоб поскорей пришла ты,
Быть может, новым именем назвать,
Как именем другим, боясь утраты,
Больного сына называет мать?
Приди, весна, со светом и с теплом,
С шумящими дождями, с журавлями,
Приди скорей пахать в краю моем,
Разлейся синевою над полями!
Отложены в аулах свадьбы
И радостные птичьи выступленья,.
Приди ж, весна, во всей своей красе,
Моей любимой дай цветок весенний.
И встретит свет твоих веселых дней
Улыбка дочки маленькой моей!
Зима – как горечь сердца моего:
Все думаю, пройдет – и не проходит…
Весна - как радость сердца моего:
Все думаю, придет - и не приходит…
Приди же, радость, и, весна, приди,
Чтоб сердце пело у людей в груди!.
MÙAXUÂN
Những con cừu gầy gò khóc
Buồn thương theo những ngọn cỏ héo trên đồi
Và bài ca của người chăn cừu trong những phút chốc hoàng hôn
Vẫn còn vọng dưới chân đồi chưa tắt.
Những bóng tối trên những cành cây của tổ chim bên các con đường
Ở đó những chú chim non ngục tù trong bóng tối
Mong mãn hạn tù để được tự do.
Nhưng trong phòng giam người ta vẫn tiếp tục hành hạ
Và mọi mệnh lệnh của thiếu nữ với những bông hoa
Vẫn còn nằm ở các tủ được bảo vệ bằng những khoá.
Và ánh mặt trời của tôi hiếm khi nhìn thấy
Cũng như cô gái Dagestan trong những ngày tang tóc
Bạn của tôi cô gái nhà bên xấu hổ trong ngày cưới giữa quê hương tương lai
Những mùa đông đã cạn kiệt tiềm năng.
Xuân đến rồi, cứ ngỡ là mơ
Mùa Xuân, em cần lắm cho chúng tôi từng giờ, từng phút
Hãy phá tan đi băng giá của mùa Đông
Chúng tôi phải làm gì, để em đến sớm?
Rất có thể bằng cái tên gọi mới
Nhưng sợ mất, như người mẹ gọi con trai ốm nặng
Hãy đến đi!, Mùa Xuân cùng ánh mặt trời và hơi ấm
Với tiếng mưa rơi, với những con sếu liệng
Đến nhanh cày trên mảnh đất quê hương
Và hãy tưới xanh những cánh đồng bất tận!
Đã dành cho bao đám cưới làng quê những tiếng chim ca.
Hãy đến đi, hỡi mùa Xuân trên quỹ đạo của mình
Là tình yêu của tôi, hãy cho tôi hoa mùa xuân
Rồi toả sáng những những ngày vui của bạn
Nụ cười của con gái yêu!
Mùa Đông - như đã thiêu rụi trái tim của tôi:
Thiết nghĩ, sẽ rồi qua - và chẳng hề biến mất
Mùa Xuân - tựa niềm hạnh phúc của trái tim tôi:
Thiết nghĩ, em sẽ đến và chẳng bao giờ mất.
Hãy đến đi mà, niềm vui, và mùa Xuân, em hãy đến!
Để trái tim được hát trên lồng ngực con người!
Hà Tĩnh, ngày10 tháng 12 năm 2015
N.V.T