Câu chuyện cảm động này, tôi tình cờ (mà cũng có thể do có duyên) được gặp trong một lần đi mua sắm tại một TTTM ở thành phố Saint Petersburg - LB Nga. Tình cờ ghé vào một cửa hàng, ấn tượng ban đầu khi tôi bắt gặp ánh mắt của một cô nhân viên bán hàng, với đôi mắt to, đen tuyền, khuôn mặt xinh xắn, dễ thương và có nét hao hao giống người Châu Á. 



         Và cũng chỉ dừng lại ở những ấn tượng đó, tôi tiếp tục đi sâu vào bên trong cửa hàng để chọn cho mình những món đồ ưng ý. Sau khi thanh toán tiền mua hàng, tôi toan rảo bước ra về. Chợt… tôi bắt gặp ánh mắt đang nhìn tôi, ánh mắt của cô nhân viên bán hàng mà tôi gặp lúc vào, nhưng lần này, trong ánh mắt đó có gì đó e thẹn, ngại ngùng. Cô gái đó tiến lại gần và hỏi tôi một số câu bằng tiếng Nga, và tôi cũng vui vẻ trả lời. Khi biết tôi là người Việt Nam, cô gái đã rất cảm động, rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào nói:"Em cũng là người Việt Nam và cha của em là người Việt Nam"

Qua câu chuyện thì tôi được biết Ngọc (tên của cô gái) đang muốn tìm người cha của mình. Ngọc đã nói chuyện với tôi rất nhiều và mong muốn được tôi giúp đỡ để có thể được gặp lại cha. Ngọc kể: Cha của Ngọc tên là ФИ КЫОНГ НГОК, theo tiếng Việt thì có thể là Phí Ngọc Cường, sinh khoảng năm 1960 tại Thái Nguyên. Ông sang Nga vào khoảng năm 1990 làm công nhân tại nhà máy luyện kim Severstal (Северсталь) tại thành phố Cherepovets (Череповец), tỉnh Vologda (Вологда) – một tỉnh nằm ở phía tây bắc nước Nga.

Ông Cường quen và yêu bà Natalia Sukhareva (Сухарева Наталия Анатольевна). Cô bé Ngọc chào đời ngày 04.10.1993. Ban đầu giấy khai sinh của Ngọc ghi tên cô là Ксюша Нгок Кыонговна. Sau đó đổi thành Вивьен Нгок Кыонг.
             Theo cách gọi tên của người Nga thì lần lượt sẽ là: tên+ tên của bố + họ . Nếu đúng như vậy thì cha của cô tên là Cường. Dịch tên của cô bé ra tiếng Việt thì sẽ là Viên Ngọc của Cường. Có thể hiểu rằng ông rất yêu cô bé, coi cô là báu vật củamình. Gia đình họ sống trong căn hộ 412, nhà số 53, phố Metallurgov (улица Металлургов, дом 53, квартира 412). Sau này ông Cường mở cửa hàng bán quần áo ngoài chợ. Khoảng năm 2005-2006 ông về Việt Nam sau khi hết hạn visa.

 Từ đó đến nay không ai liên lạc được với ông nữa

 Cô và mẹ đã chuyển tới Saint Petersburg được 4 năm. Hiện nay cô là nhân viên bán hàng tại trung tâm thương mại.

Ngọc có quen một vài người bạn Việt Nam ở xa. Cô lại không biết tiếng Việt. Cô rất mong mỏi được gặp lại cha của mình. Cô nói có thể cha cô đã có gia đình riêng, nhưng cô chỉ muốn biết cha mình hiện tại ra sao. Bốn năm nay - từ khi bắt đầu có ý muốn tìm cha, cô đã ăn chay niệm Phật và hi vọng Trời Phật phù hộ cho cô được gặp lại cha mình. Và khi có tin tức về cha, cô sẽ về Việt Nam hoặc bất cứ nơi nào trên thế giới này mà ông đang sống để có thể được gặp lại cha, được cảm nhận tình phụ tử thiêng liêng. Bởi, từ sâu thẳm trong trái tim: cô rất yêu cha.
Mọi sự tình cờ có lẽ không phải do ngẫu nhiên mà là do cái duyên trời định. Thật may mắn khi tôi được gặp Ngọc, được nghe câu chuyện tình phụ tử cảm động của Ngọc. Và sẽ thật hạnh phúc hơn, khi bài viết này cùng với sự chung tay của cộng động giúp cho cha con Ngọc được gặp lại nhau. Khi đó điều ước sẽ trở thành sự thật bằng phép màu của sự yêu thương.

Tác giả: Kim Hương - Saint Petersburg - LB Nga

Email:This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.